“Ở TUỔI 29, MÌNH PHÁT HIỆN BỊ UNG THƯ…”
Biết tin bác sĩ chẩn đoán bị UT em chững lặng, có 2 ngày mà không thèm ăn uống gì xuống đc 2kg. Trước khi biết bệnh, cứ nghĩ cơ thể mình vẫn bình thường…
Tìm hiểu về bệnh, chỉ là do lối sống không lành mạnh, không biết yêu thương bản thân nên giờ mới vậy hoặc do môi trường ô nhiễm hoặc có thể do mình không may mắn.
Bản thân em trong quãng thời gian từ lúc bé đến khi làm mẹ 3 con không quan tâm đến cơ thể mình.
– Em dễ ngủ nhưng 12h mới bắt đầu tắm gội, có lúc 1h đi phơi quần áo, có lúc thức đến 3,4h sáng để xem bộ phim còn dang dở.
– Từ bé cho đến tận năm ngoái lần bôi kem chống nắng và mặc áo chống nắng của em chỉ đếm trên đầu ngón tay.
– Em không chịu vận động, chả ai thấy em đi bộ hay tập tành gì bao giờ đâu. Thừa thời gian là em ôm lấy cái điện thoại hoặc nằm ngủ.
– Em lười ăn rau, lười uống nước lọc lắm. Em chỉ thích ăn vặt, đồ ăn nhanh, đồ chiên rán , uống nước ngọt, trà sữa, đồ ăn chua cay.
– Ôm điện thoại quá nhiều. Sóng điện thoại gây ra bức xạ và mình bị lạm dụng điện thoại. Thường không tập trung hay quên, lười vận động cũng từ điện thoại mà ra.
– Rất hay khóc và hay nghĩ, stress nhiều cái chỉ là không bị tr.ầ.m cảm mà thôi.
Trước giờ cứ nghĩ mình khỏe, chả ốm đau gì nặng nên việc gì phải đi khám, khám thì ra đầy bệnh nhưng kệ. Đến bây giờ, em lại thấy may mắn đã đi khám và biết bệnh sớm. Và cảm ơn vì nó cũng là 1 trong số nhẹ nhất trong các loại UT.
Khuyên chân thành mọi người cố gắng 1 năm đi kiểm tra sức khoẻ định kì lấy 1 lần thôi cũng được. Tiếc tiền đi khám, nhưng đến lúc biết có bệnh thì muộn rồi…
Nguồn: Nguyễn Tiên
-cá-